Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 12, 2009

ĐIỀU NGHỊCH LÝ CỦA NGÀY NAY

Điều nghịch lý của thời đại ngày nay là chúng ta có những tòa building cao hơn nhưng sự kiên nhẫn của mình lại ngắn hơn, ta có những đại lộ rộng lớn hơn, nhưng cái nhìn của mình lại nhỏ hẹp hơn. Chúng ta tiêu xài nhiều hơn, nhưng có được ít hơn, mua sắm thêm hơn, nhưng thưởng thức lại kém hơn. Ta có căn nhà to rộng hơn, nhưng gia đình nhỏ bé hơn, có nhiều tiện nghi hơn nhưng thời giờ ít ỏi hơn. Chúng ta có nhiều bằng cấp hơn nhưng hiểu biết lại giảm đi, ta dư thừa kiến thức, nhưng lại thiếu sự xét suy, ta có thêm nhiều nhà chuyên môn và cũng thêm bao nhiêu là những vấn đề, có thêm thuốc men nhưng sự lành mạnh lại càng sụt giảm. Thời đại ngày nay chúng ta uống rượu và hut thuốc quá nhiều, tiêu pha không tiếc nuối, thiếu vắng tiếng cười, lái xe quá nhanh, nóng giận rất dễ, thức rất khuya, đọc sách rất ít, xem ti vi quá nhiều, và hiếm khi nào ta biết ngồi lại trong tĩnh lặng! Tài sản của ta tăng lên gấp bội phần, nhưng giá trị chúng cũng sụt giảm theo. Chúng ta nói quá nhiều, thương yêu q...

Im lặng, thở và mỉm cười

TTO – Im lặng không có nghĩa là không nói gì! Im lặng có nghĩa là tôi đang cần một khoảng lặng, một giây phút dừng lại để ngẫm nghĩ, để lắng nghe… Im lặng có nghĩa là tôi nhận ra lúc này mọi lời nói đều trở nên vô nghĩa hoặc phản tác dụng vì lời tôi nói đã không còn “nặng ký” với việc này, với bạn nữa. Tôi im lặng không có nghĩa là tôi không quan tâm nữa, mà tôi muốn nói với bạn rằng chúng ta hãy nhìn kỹ hơn vấn đề, cân đo đong đếm những việc đã xảy ra có thật sự đáng để chúng ta hờn dỗi, nặng lời với nhau. Thường ngày chúng ta vẫn nói với nhau:  “Mình là bạn thân, sẽ mãi là bạn của nhau!”. Im lặng lúc này là để chúng ta điều chỉnh hành vi, để đó là phương pháp tái lập truyền thông sau những hiểu lầm chúng ta vừa trải qua. Im lặng có nghĩa là tôi đang thực tập thở và mỉm cười, sống với giây phút hiện tại chứ không diễn bày những quan điểm, lý luận bằng lời. Im lặng lúc này để ngồi thật vững chãi trong căn phòng của mình, để nghe tiếng nhạc đầy triết lý nhân sinh của Trịnh: “Ngày sau ...

Đặt cốc nước xuống

Một giảng viên đang giảng bài cho sinh viên của mình về cách xử lý stress . Ông giơ một cốc nước lên và hỏi sinh viên: -Các em nghĩ cốc nước này nặng đến mức nào ? Mỗi người có một câu trả lời, trong khỏang từ 20 đến 500 gram . Sau khi nghe tất cả các câu trả lời, vị giảng viên mới có kết luận: Trọng lượng chính xác không phải là điều quan trọng nhất. Nó phụ thuộc vào khỏang thời gian các em cầm cốc nước này: Nếu em giữ nó trong một phút, hòan tòan không có vấn đề gì cả Nếu em cầm nó suốt một giờ, em sẽ thấy tay mình bắt đầu đau Nếu em cứ cầm nó trong cả một ngày, có thể tôi sẽ phải gọi xe cấp cứu cho em Rõ ràng vẫn là cùng một trọng lượng, nhưng em giữ nó càng lâu thì nó càng trở nên nặng nề đối với em. Tương tự như vậy, n ếu chúng ta cứ giữ mãi những gánh nặng, những buồn bực, không sớm thì muộn, chúng ta sẽ không thể chịu được nữa , vì chúng sẽ ngày càng nặng nề hơn. Cho nên, nếu chúng ta không hòan tòan bỏ chúng đi ngay được, thì thỉnh thỏang chúng ta cũng phải đặt cốc n...