Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 3, 2012

Nhân quả

Hai chữ "Nhơn Quả" là một cái gương rất lớn, để chiếu ảnh thiện ác, treo giữa ba đời, nào chư Phật và Bồ Tát, nào thế giới và chúng sanh, cũng không thể giấu hình ẩn dạng ra ngoài được; vì gồm có công phu với hiệu nghiệm hai nghĩa, có tội phước ba đời, và đủ thế gian vớixXuất thế gian hai pháp. Khi ta bắt tay vào làm việc gì mà đem cả tâm niệm và công lực ra để làm việc ấy, gọi là "Nhơn". Những việc gì ta làm mà đến nay ta thấy thành tựu được, gọi là: " Quả". Nhơn Quả có ba đời: 1. Đời quá khứ, là đời đã qua rồi, như đời xưa, hay là đời trước. 2. Đời hiện tại, là đời hiện thế, như đời ta đây. 3. Đời vị lai, là chưa đến, như đời sau. Trong sách "Nhơn Quả Lục" nói: "Muốn biết sự tạo nhơn của ta đời trước ra sao thì phải coi sự hưởng của ta đời nay mới rõ. Còn muốn biết kết quả của ta đời sau thế nào, thì phải coi sự hành động của ta đời nay mới hiểu".

Sự giả dối- bệnh nan y?

  GS Hoàng Tuỵ - nhà toán học số một của Việt Nam, trong một lần trả lời phỏng vấn báo Khuyến học và Dân trí cách đây hơn ba năm đã cảnh báo: Sự giả dối hiện nay đang có nguy cơ trở thành "nỗi nhục" trong khi truyền thống dân tộc Việt Nam không phải là dân tộc giả dối.... Khi sự giả dối xâm nhập... toàn tập Ngôn ngữ hiện tại đã phát sinh rất nhiều từ để diễn tả một thực trạng của căn bệnh giả dối: Nổ bom, đánh bóng, thổi phồng, bơm bong bóng, thành tích ảo, lộng giả thành chân, đạo văn, bằng giả , hàng giả, hàng nhái ... Gần như bất kể thứ gì cũng đều có thể kèm theo chữ "giả" phía sau như một tính từ được mặc định và được sử dụng nhiều trong văn hóa giao tiếp. Giả dối lâu dần thành quen, quen lâu trở thành bình thường, và trở thành như một kỹ năng kỹ xảo cá nhân được sử dụng một cách linh họat. Nói dối, làm dối, học dối, ăn dối, người cũng dối..., giả dối không lọai trừ một nơi nào mà không hiện diện. Từ thánh đường khoa học đỉnh cao đến học đường tuổi mầm non, từ...

Nghịch lí lương

  Dù đã có nhiều cải cách về lương nhưng hiện nay, về tổng thể vẫn còn đâu đó những nghịch lý về tiền lương và thu nhập. Thứ nhất, tiền lương và thu nhập không tương xứng trình độ, mà tùy thuộc vào quyền hạn và chức vụ Lương là giá cả của sức lao động và phản ánh trình độ, kết quả của lao động trên thực tế. Tuy nhiên, tiền lương trong khu vực nhà nước có tính cào bằng cao và không khuyến khích người lao động học tập, nâng cao trình độ và nâng cao trách nhiệm công vụ của mình. Để được tăng lương, việc trông cậy vào năng lực và phấn đấu cá nhân kiểu chờ đến hẹn lại lên có vẻ không hiệu quả và thực tế bằng những cú "lúc lắc" năng động trong việc chuyển việc, chuyển cơ quan, đề bạt và xin-cho về thi tuyển chuyên viên chính-cao câp và đủ thứ chức vụ khác theo kiểu "cơ cấu", cùng hội,và cùng ê  kíp... Thế mới có chuyện không hiếm người càng say mê công việc càng ít có cơ hội tăng lương; Lao động chính có thu nhập thấp hơn lao động phụ; Lương thấp nhưng không dễ đòi tăng l...

Sáng tạo có trách nhiệm là thông điệp chung cho thế giới

Vì sao ông đã không xây dựng công ty của mình theo những nguyên tắc kinh tế thuần túy mà coi  văn hóa và các giá trị cộng thêm như là chìa khóa cho sự tăng trưởng? Tôi hiểu câu hỏi của ngài, với tôi chính câu hỏi đó đã chứa đựng câu trả lời. Trước hết, sự khác biệt ở đây nằm ở chính yếu tố văn hóa. Đối với lối tư duy tổng hợp của người Việt Nam chúng tôi thực sự sẽ không có khái niệm kinh tế thuần túy. Bản thân mỗi hoạt động đều không thể vận hành riêng biệt nếu thiếu những lĩnh vực và hoạt động khác, mọi sự vật và hiện tượng đều có liên hệ với nhau và không thể tách rời. Vì vậy, trong kinh tế nhất định phải có văn hóa và các giá trị cộng thêm khác. Bên cạnh đó, nếu chúng tôi đặt ra một mục tiêu có vẻ là thuần túy kinh tế là “trở thành nhà lãnh đạo của ngành cà phê thế giới” thì chúng tôi không thể ổn định khi mà địa bàn khởi nghiệp của chúng tôi có vấn đề, ngành cà phê có vấn đề, và kể cả thế giới có vấn đề. Một doanh nghiệp trong thời đại này phải chủ động có trách nhiệm với quốc gia...

Có đấu tranh với sự giả dối được không?

  Trong những người trưởng thành, không ai dám chắc mình trung thực tuyệt đối suốt đời. Vì cuộc sống phong phú, đa dạng phức tạp tới mức nhiều khi con người không phân biệt được đâu là thật, đâu là giả. Ranh giới giữa sự khéo léo và sự nịnh hót rất mong manh. Ai cũng ghét sự giả dối nhưng ai cũng... mắc Rất nhiều người tự răn mình là không được dối trá. Họ đã cố gắng làm như vậy cho đến lúc hoàn cảnh bắt buộc họ phải nói dối. Lúc đó họ tự an ủi mình là sự nói dối của mình vô hại, thậm chí là có lợi nho nhỏ. Điển hình cho hoàn cảnh này là nhân vật bà xơ trong tiểu thuyết "Những người khốn khổ" của V. Hugo. Bà xơ này chưa một lần nói dối nhưng để cứu Jean Valjean Giăng Van- Giăng (người mà bà rất kính trọng) bà đã nói dối cảnh sát. Còn những chuyện nói dối vô hại như bạn đến nhà người quen chơi khi họ vừa dùng xong bữa, họ hỏi: "Anh (chị) đã ăn cơm chưa?". Dù chưa ăn cơm nhưng bạn trả lời "Ăn cơm rồi". Có những người cứ nghĩ mình rất thành thật, nhưng không ...

Dự lễ hội dòng tộc sinh ra Tổng đốc Hoàng Diệu

Dự lễ hội dòng tộc sinh ra Tổng đốc Hoàng Diệu Ở nông thôn Việt Nam, câu chuyện lễ hội dòng tộc luôn là một nét văn hoá truyền thống. Ở phần 2 của phóng sự ảnh "24 giờ trên quê hương Tổng đốc Hoàng Diệu", Tuanvietnam xin giới thiệu một lễ hội của chính dòng tộc đã sinh ra người anh hùng Hoàng Diệu.   Ở nông thôn Việt Nam, câu chuyện lễ hội dòng tộc luôn là một nét văn hoá truyền thống. Có thể từng người, ở từng lĩnh vực công tác khác nhau, có những cách nhìn khác nhau về tập tục này. Nhưng không thể phủ nhận rằng, đối với nội bộ một dòng tộc, những sự kiện này là một cơ hội để những người con đã rời quê hương đi lập nghiệp ở các vùng khác nhau trên đất nước, thậm chí ra cả nước ngoài, có thể gặp lại nhau, nhận họ nhận hàng, và ôn lại truyền thống của dòng họ, từ đó mà giáo dục những thế hệ kế tiếp. Ở phần 2 của phóng sự ảnh "24 giờ trên quê hương Tổng đốc Hoàng Diệu", Tuanvietnam xin giới thiệu một lễ hội của chính dòng tộc đã sinh ra người anh hùng Hoàng Diệu, tổ c...

Nhận biết con người

Chúng ta có yêu cầu rất chính đáng là mong muốn tư duy xóa tan đi bóng đêm và sương mù, mang lại cho thực tại ánh sáng và trật tự, biểu lộ những quy luật mà thực tại phải tuân theo. Tính phức hợp [complexité] bản thân nó chỉ biểu hiện sự lúng túng, lầm lẫn, bất lực của ta trong việc định nghĩa một cách giản tiện, đặt tên một cách rõ ràng và mang lại trật tự cho những ý niệm của mình. Do vậy, xưa nay tri thức khoa học vẫn thường được coi là có nhiệm vụ xua tan bề ngoài phức hợp của các hiện tượng, nhằm thể hiện trật tự đơn giản đang chi phối chúng. Nhưng nếu những phương thức nhận thức đơn giản hóa cắt xén nhiều hơn là thể hiện thực tại hoặc các hiện tượng mà những phương thức ấy tìm cách kiến giải, nếu người ta nhận thấy một cách hiển nhiên rằng những phương thức nhận thức đơn giản hóa như vậy che khuất nhiều hơn là soi tỏ, thì sẽ nảy sinh vấn đề sau: Làm sao có thể hình dung tính phức hợp một cách không đơn giản hóa? Song, vấn đề này không thể được tức thì đặt ra. Phải tìm được cho nó...