Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 2, 2011

Tối đa và tối thiểu

Bản năng sinh tồn của động vật là làm mất ít sức nhưng muốn đạt được kết quả cao, nói theo một cách khác là “động vật thường tối ưu hóa các hoạt động của mình với mức năng lượng tối thiểu, với sự an toàn tối đa và phải được mãn nguyện”. Muốn như vậy, ta có xu hướng làm những việc đã biết, đã quen vì những việc đó vừa đỡ tốn công sức mà lại an toàn và dễ dàng. Một đặc điểm nữa vô cùng tuyệt vời của loài vật để trường tồn là hài hòa với thiên nhiên, bảo vệ nguồn sống của mình, con vật được thiên phú cho bản năng biết dừng lại ở mức vừa đủ, khi nó đạt được khoái cảm thì sẽ dừng lại ngay. Con người chúng ta được trời phú cho nhiều thứ hơn con vật. Nhưng ông trời cũng cực kỳ công bằng, luôn tạo ra sự hài hòa âm dương, để thử thách lòng người, để con người luôn được tu luyện phấn đấu, đấu tranh với chính mình, vượt qua chính mình. Với mỗi mặt dương đều có một mặt âm, biết dự trữ có thể dự trữ thái quá dẫn đến tham lam thừa thãi. Con vật không bao giờ bị bệnh béo phì, không bao ...

Tiếng mẹ đẻ

Lịch sử chế độ quan liêu Việt Nam là lịch sử của bọn ăn không ngồi rồi, không dám chịu trách nhiệm, việc nào có đút lót thì sốt sắng, việc nào khó thì đùn lên quan trên, quan trên lạ đùn lên quan trên nữa, quan trên nữa thì đùn lên vua. Quá trình hành chính này sinh ra cách ăn nói vu vơ, không chết ai, không được việc gì, đầy sự cảm thông, cũng như đầy sự vô trách nhiệm. 1. Ngôn ngữ của một dân tộc là một quá trình rất lâu dài từ hàng vạn năm đến hàng ngàn năm phát triển. Tôi luôn nghi ngờ các nhà khảo cổ học và lịch sử quy định sự phát triển của một dân tộc với thước đo vài ngàn năm. Để có được một tiếng mẹ đẻ một tộc người cần xuyên qua quãng thời gian không ngắn như thế. Ngôn ngữ không phải là các ký hiệu chỉ vật chất hay ý thức nào đó, nếu thế chúng ta đã học ngoại ngữ rất dễ dàng, trái lại ngoài tiếng mẹ đẻ của mình ra không ai có thể thạo một tiếng mẹ đẻ thứ hai, mà chỉ có thể giỏi một hoặc nhiều ngoại ngữ. Ngôn ngữ chính là biểu cảm tâm hồn và trời đất quy định tâ...

Tầm nhìn

Vào một buổi sáng đẹp trời, hai con chim nhỏ bay đến một cây vú sữa, một con đậu trên ngọn cây, còn con kia đậu dưới gốc cây. Con đậu ở ngọn cây sung sướng reo lên: “Bầu trời hôm nay thật là tuyệt, cây cối sau một trận mưa xanh tốt là thường, ngay cả cái cây mình đang đậu lá cũng xanh mượt”. Con đậu ở phía dưới gốc nhìn lên thấy lá toàn là màu nâu liền nói: “Mắt cậu có bị sao không đấy! Cây này lá chỉ toàn là màu nâu thôi”. Bị mắng oan, con đậu ở ngọn tức giận thét lên: “Mắt cậu có vấn đề thì có, rõ ràng lá toàn là màu xanh, vậy mà cậu dám bảo là màu nâu à! Đúng là đồ mù”. Con dưới đất cũng không vừa: “Cậu mù thì có! Rõ ràng là lá toàn màu nâu mà dám bảo là màu xanh thì tớ hết chịu cậu”. Cả hai không ai chịu thua ai. Chim Chèo Bẻo thấy vậy liền bay đến phân giải: “Hai cậu không ai nói sai cả. Nhưng các cậu quên mất một điều quan trọng là vị trí hai cậu lại khác nhau. Nào bây giờ các cậu hãy đổi chỗ cho nhau thì sẽ rõ”. Hai con chim đổi chỗ cho nhau và cả hai cùng reo lên: “Thật là một ...